Cho em xin nốt đêm nay anh nhé
Gặp nhau giữa những ngày Hà Nội nồng nàn, da diết bởi mùa thu. Cái lạnh đầu mùa hanh hao, đủ để gợi lên nỗi nhớ. Anh chưa chuẩn bị tâm lí cho cuộc hẹn này. Kể từ ngày xa nhau, anh vẫn tin chúng ta còn gặp lại. Nhưng hôm nay, ngồi bên em giữa cơn gió thu se lạnh, em và anh đã không còn thuộc về nhau nữa. Em là của một người đàn ông khác. Chỉ có đêm nay, em gặp lại anh, để nói một lời chào, một lời chia tay.
Chúng ta ngồi rất gần nhau, gần đến nỗi anh có thể nghe được cả nhịp đập của con tim em. Em đã thở thật mạnh và hồi hộp. Khó khăn lắm em mới nói ra được lời chấm dứt với anh, chấm dứt một cách hoàn toàn. Kể từ khi chúng ta tạm dừng tình yêu này lại, anh chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về em. Anh không nghĩ đó là chia tay, anh chỉ nghĩ đơn giản là em đang cần một khoảng không gian của riêng mình để tĩnh tâm…
Thế mà em chia tay anh thật. Thế mà em đã tìm thấy cho mình một hạnh phúc khác. Có lẽ là bền vững và nhẹ nhàng hơn khi bên anh. Vì thế mà em quyết định chấm dứt tất cả dù chưa một lần nói tiếng chia tay với anh. Anh vẫn cặm cụi làm và thực hiện những dự định của riêng mình, để một ngày nào đó có thể đứng trước mặt em và chỉ cho em thấy anh đã làm nó vì em.
Ngồi bên em giữa cơn gió thu se lạnh, em và anh đã không còn thuộc về nhau nữa. Em là của một người đàn ông khác.
Nhưng mọi thứ đã quá muộn màng khi mà em buông tay sớm quá. Anh không thể trách em bởi vì lựa chọn ai là người đi cùng em suốt cả cuộc đời là quyền của em. Nếu ngày hôm nay anh níu kéo, anh cũng không dám chắc có mang tới cho em hạnh phúc như em mong muốn hay không. Vì thế khi nghe em nói lời chia tay, anh đã im lặng, mỉm cười và chúc phúc cho em.
Anh không dám cầm nắm lấy bàn tay em nữa. Chúng ta bên nhau một khoảng thời gian chưa đủ dài nhưng anh đã nghĩ về một ngày mai thực sự. Còn em, có vẻ như chặng đường chúng ta đi cùng nhau chỉ là một cuộc đi dạo tình cờ gặp mặt. Vì thế mà em rẽ sang một con đường khác mà lòng không thấy đau.
Chúng ta dành cho nhau một đêm cuối cùng để nói lời tạ từ với tình yêu này. Ngày mai, em sẽ về bên người đàn ông mà em lựa chọn. Còn anh, em sẽ gọi anh là tình cũ. Kỉ niệm giữa chúng ta em sẽ khép lại và rồi học cách yêu người em gọi bằng chồng.
Anh đọc được trong đôi mắt em thứ tình yêu giấu kín mà em dành cho anh. Có lẽ có một điều gì đó khiến em muốn chọn con đường khác thay vì bước cùng anh. Nhưng nếu em đã muốn giữ nó làm bí mật cho riêng mình, anh sẽ không bắt em phải nói. Em hãy cứ giữ nó, đừng để nó trở thành một nỗi ám ảnh với em. Chỉ nhớ về nó đêm nay thôi, rồi mai quên đi em nhé. Mình chia tay rồi mà em!
Đêm nay, còn lại chút tàn tro của cuộc tình buồn này, thôi thì em cứ cười, em cứ nói những lời mà em muốn. Anh hứa, dù đó là lời cay đắng hay yêu thương, anh cũng sẽ giấu chỉ riêng mình anh biết.
Đêm nay, còn lại chút tàn tro của cuộc tình buồn này, thôi thì em cứ cười, em cứ nói những lời mà em muốn. Anh hứa, dù đó là lời cay đắng hay yêu thương, anh cũng sẽ giấu chỉ riêng mình anh biết. Để ngày mai, khi em về nhà người, em sẽ là người vợ thủy chung của người đàn ông ấy.
Đêm nay, để anh đặt lên môi em một nụ hôn tạm biệt, chúng ta đốt chút tàn tro cuối cùng của cuộc tình này. Rồi em về, anh cũng quay đi, bỏ lại sau lưng một góc phố quen từng hò hẹn…